Đừng nghĩ rằng bạn đang cô đơn bởi vì có ai đó đang sẵn sàng giơ tay cho bạn nắm. Hãy cùng chia sẻ để vơi đi nỗi buồn và tận hưởng trọn vẹn niềm vui trong cuộc sống này bạn nhé!



๑۩۞۩๑ Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn ☼—Forum Love.OneGoo.net ™ ๑۩۞۩๑
» Nếu đây là lần đầu tiên bạn tham gia diễn đàn, xin mời bạn xem phần Hướng Dẫn để biết cách dùng diễn đàn.
» Để có thể tham gia thảo luận, các bạn phải đăng ký làm thành viên, Click Vào Đây Để Đăng Ký.
» Nếu bạn đã có tài khoản mà đăng nhập không được hoặc quên mật khẩu, Click Vào Để Đây làm theo hướng dẫn.

(0)

Nam
:
Tổng số bài gửi :
79
:
thanks :
232
:
Tham gia ngày :
22/07/2013
:
Đến từ :
tp.hcm
:
Châm ngôn sống :
sốngđẹp,sống tốt,sống lành mạnh
:
vantaitrichau
vantaitrichau

vantaitrichau
—»(¯`Thành viên ´¯)™
  • —»(¯`Thành viên ´¯)™
Nam
Tổng số bài gửi : 79
thanks : 232
Tham gia ngày : 22/07/2013
Đến từ : tp.hcm
Châm ngôn sống : sốngđẹp,sống tốt,sống lành mạnh
Sở Khanh vừa đi vừa lẩm bẩm, cái sự gian xảo hiện rõ trên nét mặt, nhất là những lúc nhếch mép cười. Đểu, chính thị một tên đểu.

Chuông điện thoại của gã chợt réo lên, tin nhắn của “Kiều F14”: “Tối nay anh qua chỗ em nha!”. Kiều là nickname gã đặt cho tất cả phụ nữ bị gã lừa tình và số bên cạnh là số thứ tự những con mồi đã cắn câu. Nghĩ đến đoạn đường ngoằn ngoèo xa xôi, gã bắt đầu giở giọng… đểu để đánh vào sự nhẹ dạ đàn bà:“Huhu, anh không nhớ đường qua chỗ em…”. Kiều vốn mềm lòng: “Vậy thôi, để em qua bên anh. Anh đi đường xa, không rành lối, em xót ruột”.
Sau cái tin nhắn Kiều F14 gửi, Sở Khanh cười khanh khách. Gã khoái chí, dừng lại trước một tấm kính của cửa hiệu ven đường, soi cái bản mặt nửa đẹp trai nửa đều của gã. Con chó đứng cạnh đó chợt chạy lại, sủa “ẳng ẳng”, cái sủa rất tiểu thư. Gã Sở Khanh càng khoái chí, gã đẹp trai đến… chó cũng mê. Gã với tay ôm con chó lên định vuốt ve. Trái với suy tính của Sở Khanh, con chó bỗng nổi điên bất thường táp gã một cái. Gã hoảng hốt quăng con chó ra xa, nhưng không còn kịp, dấu răng đã hằn trên tay, máu bắt đầu rướm ra. Một bà lớn tuổi bên trong lớp kính trông thấy con chó bị quăng xuống đất, vẻ mặt hốt hoảng chạy ra. Gã co giò bỏ chạy.

* * * * *

Kiều F14 lại nhắn tin: “Nếu thang điểm sự quan tâm mà anh dành cho em là 10. Thì anh chỉ được điểm 0”. Gã đọc tin nhắn mà nổi đóa: “Đàn bà và… chó đúng là 2 thứ đáng chửi thề”.
Gã hậm hực vung cao tay, tạo dáng quẳng điện thoại vào góc giường, ra vẻ tức tối như những hành động thường thấy trên ti vi, nhưng sau cái động tác rất chuẩn ấy, chiếc Iphone 5 vẫn nằm yên trên tay gã, và điệu bộ kết thúc bằng việc gã nhẹ nhàng đặt điện thoại xuống giường. Cái hành động đó làm cho con kiến bò ngang trên tường thoạt đầu hoảng sợ, sau đó lại cười ngặt ngoẽo, cười nhiều đến vỡ bụng, rơi xuống đất chết. Đàn kiến đi ngang qua, sẵn tiện khiêng xác nó về, không quên bàn tán: “Chết vì nhiều chuyện í mà”
Gã Sở Khanh sau vài phút qua lại quanh phòng, cuối cùng gã bấm bụng, nhắn tin: “Anh sẽ tìm bằng được đường qua em”.

* * * * *

Cuối cùng thì Sở Khanh cũng đạt được mục đích của Sở Khanh. Kiều F14 ngoan ngoãn nằm gọn trong vòng tay của gã. Sau những phút mây Tần mưa Sở, gã bắt đầu kịch bản khi bé Kiều thỏ thẻ: “Anh Khanh sẽ sống bên em trọn đời phải không?”
Đàn bà muốn đời đều muốn đáp án của tình lang là: “Sure, đồng ý”. Nhưng khi họ trao lầm tình yêu cho họ Sở thì câu trả lời sẽ khác.
“Anh không thể, anh xin lỗi, thật ra anh chỉ xem em như là em gái mà thôi”
“Vậy tại sao anh lại đến đây…” – Bé Kiều hốt hoảng, mắt rưng rưng.
Sở Khanh cũng ra chiều đau khổ: “Đời em còn dài, tương lại rộng mở. Anh không thể mang hạnh phúc đến cho em đâu. Anh có nỗi khó xử của anh…”
“Nỗi khó xử gì??? Em không cần gì hết, miễn anh ở bên em thôi. Hứa đi anh… Anh hứa đi anh?” – Bé Kiều òa khóc, nước mắt không hiểu ở đâu tuôn nhiều thật nhiều. Sở Khanh ra chiều quan tâm, thỉnh thoảng khèo nhẹ nhẹ trên đầu bé Kiều, kiểu giống các nhân vật trong phim khi an ủi nữ chính, nhưng thay vì phải ồm chầm lấy và vỗ đều tay, gã thấy lười biếng nên chỉ hành động được bấy nhiêu.
“Anh không hứa với em bất kỳ điều gì. Đời anh không hiểu sao cũng được nhiều phụ nữ yêu. Nhưng lấy nhau nó còn là cái duyên…”
Gã định nói thêm: “Anh đẹp trai như vầy nên khổ lắm…” – nhưng chợt thấy dấu răng chó trên tay, gã cảm giác hôm nay mình hơi khiếm khuyết nên chỉ giữ suy nghĩ đó trong đầu.
Bé Kiều vẫn khóc như mưa, có hề gì đâu, gã quen việc này rồi. Phụ nữ nào khi bị gã gạt xong lại không khóc. Trong nước mắt mờ nhòa, bé Kiều hình như thoáng chốc thấy Sở Khanh có hơi nhếch mếch cười. Nó tin chắc ít nhất là 2 lần như vậy.

* * * * *

Sau cái đêm đó, Kiều F14 đau khổ vật vã, tưởng chừng như chết đi sống lại nhiều lần. Kiều định bỏ tất cả công việc để đi xa, để lãng tránh cái gã Sở Khanh đê tiện ấy. Kiều khóc, khóc suốt 2 ngày 2 đêm, không ăn không uống. Nhưng rồi sau hai đêm nhịn đói, mà nhà cũng chẳng còn gì để nấu ăn, bé Kiều chợt tỉnh mộng vì… một cái bánh đậu xanh. Trong đau khổ tột cùng, sau khi ăn cái bánh cầm hơi, nó thấy người mình khỏe hẳn, nó mơ màng nghĩ đến gà rán, đến khoai tây chiên, đến phở bò, hủ tíu nam vang… Hình như những thứ đó ngon hơn… tên Sở Khanh nhiều. Bé Kiều định bụng sau khi thưởng thức ẩm thực nhân gian, sẽ “trèo” lên Facebook, vạch mặt gã Sở Khanh, nhưng rồi nghĩ bụng, chỉ có Kiều lúc làm gái mới bị Sở Khanh lừa. Chửi gã Sở Khanh khác gì nói mình là gái. Vậy thôi, thà khen gã tình nghĩa phúc đức cho mình thơm lây. Ấy vậy là bé Kiều đi ăn và thay cho kế hoạch “trèo lên Facebook chửi nhau” là việc đi spa tân trang nhan sắc úa tàn mấy ngày qua.
Nói về phần Sở Khanh, sau khi hớn hở chia tay bé Kiều, bước ra đường, trời bỗng đổ mưa to và sấm sét inh ỏi. Gã thì không tin có vụ sét đánh người xấu bởi thành phố đầy cột thu lôi, ấy nhưng gã sợ mưa và sợ sẽ bệnh, nên không quên nhìn ngang dọc rồi chôm cái áo mưa của chiếc xe bên cạnh trong bãi giữ xe chung cư. Trời bên ngoài sấm chớp inh ỏi, lắm lúc gã len lén dòm các vạch chớp trên bầu trời, gã nhớ ngày xưa thầy giáo dạy sau những ánh chớp là sét, nên hễ chớp lóe lên là gã nhai nhai cái sợi dây buột cổ trên áo mưa. Trời đánh thì cũng tránh lúc… nhai. Cứ thế, gã bình an đi về đến nhà.
Đêm, trời hết mưa và sét cũng không còn ầm ĩ, nhưng giấc ngủ của gã cứ chập chờn. Gã không mơ thấy các bé Kiều mà mơ thấy… con chó ban chiều. Con chó cứ giơ mắt nhìn gã trừng trừng khiêu khích rồi chạy, ấy vậy mà gã bị kích thích, không hiểu vì sao gã bỏ hết 14 bé Kiều phía sau lưng, cứ thích chạy theo đuôi nó, cứ thế chạy mãi chạy mãi. Gã nghe tiếng con kiến chết vì cười vỡ bụng ban chiều lại cười ngặt ngoẽo, hình như nó nói cái câu gì đó mà gã nghe mang máng là: “vật sống theo loài”. Con kiến nó lại cười, lại tiếp tục vỡ bụng lăn ra chết, lần này nó biến thành bà tám buôn dưa lê đầu ngõ. Gã lại chạy theo con chó, chạy mãi chạy mãi.

* * * * *

Hình như sau đó ít lâu cái khu nhà Sở Khanh ở có đám ma. Nghe đâu người ta nói Sở Khanh chết vì một con chó dại. Nghe đâu đó nữa, hình như mười bốn bé Kiều của Sở Khanh sau khi hận tình, tân trang lại, người thành hoa hậu, người thành diễn viên, người là siêu mẫu. Họ xấu hổ chuyện Sở Khanh nên giấu trong lòng, mãi đến khi bà tám buôn dưa lê nhiều chuyện công bố cho giới báo chí mới tạo thành scandal ầm ĩ một thời. Mấy bé Kiều lúc đó mới biết, lần quan hệ nào Sở Khanh cũng chụp hình, quay phim và lưu cẩn thận trong laptop. Và bà Tám thề rằng bà đang giữ cái laptop đó.

Chuyên sau đó thế nào thì ai đó cũng đã rõ. Báo chí đã vào cuộc.



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 

--{background: white;background: -moz-linear-gradient(top, white 0%, white 100%);background: -webkit-gradient(linear, left top, left bottom, color-stop(0%,#FEFFFD), color-stop(100%,white));filter: progid:DXImageTransform.Microsoft.gradient( startColorstr='#DBFFD0', endColorstr='#DBFFD0',GradientType=0 );color: #04AF15;border: 1px solid #A09797;-webkit-border-radius: 3px;-moz-border-radius: 3px;-o-border-radius: 3px;border-radius: 3px;padding: 10px;margin-left: -40px;position: absolute;font-family: Arial;font-size: 12px;text-decoration: none;font-style: normal;color: #777;text-shadow: 1px 1px 0 rgba(255, 255, 255, 0.75);-webkit-box-shadow: 0 1px 3px rgba(0, 0, 0, 0.1), inset 0 1px 0 white;-moz-box-shadow: 0 1px 3px rgba(0,0,0,0.1), inset 0 1px 0 #fff;-o-box-shadow: 0 1px 3px rgba(0,0,0,0.1), inset 0 1px 0 #fff;box-shadow: 0 1px 3px rgba(0, 0, 0, 0.1), inset 0 1px 0 white;z-index: 10;}